Phương Triều

Nhiễu Nhương

Từ qua nghiệp chướng về hiu quạnh
Đã nhặt thêm nhiều trái thị phi
Người che nửa mặt đời nghiêng ngả
Vệt nắng soi lưng nghĩa lý gì !
Mưa không thấm được đời hai mặt
Mặt phải cười vui, mặt trái buồn
Tóc em rẽ xuống đường ngôi lệch
Bướm lạc bên nào cũng thọ thương !
Sao em không nói lời chân thật ?
Chữ nghĩa bao nhiêu ẩn dụ buồn
Lời trôi trên miệng gai cùng lửa
Son phấn tô thêm những dị thường
Đưa vai gánh trọn sầu nhân thế
Nhân thế bao nhiêu tuổi nhiễu nhương
Cắm cọc bên đời đo sự nghiệp
Từng phân vuông nhỏ cũng đau thương !
Mẹ già khóc những lần ly biệt
Mòn mỏi qua nghìn vạn tử sinh
Hôm qua đón cháu về thăm nội
Mai lại đưa con vào điêu linh !
Bạn bè nào biết còn hay mất
Đứa lạc bên trời, đứa tổn thương
Ta về từ cõi thân tù rạc
Quê cũ mà như lỡ độ đường !
Thế nhân lắm kẻ cười che miệng
Ngơ ngác tìm không ra tình thương
Nỗi đời tất bật cơm cùng áo
Còn chút lòng đâu cho vấn vương ?
Chiều nay lên phố - phố quê người
Mua được bao nhiêu là dồ chơi
Tìm trong bề bộn mà không thấy
Một chút tình cho nỗi nhớ đời !...

Được bạn: toniDzung đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nhiễu Nhương"